You are currently viewing [Thơ] Trời ơi tôi phải than trời

[Thơ] Trời ơi tôi phải than trời

Trời ơi tôi nhớ nàng da diết

Muốn say khóe mắt, uống đôi môi

Muốn đan nàng vào vòng tay siết

Muốn miết tim nàng cạnh tim tôi

Trời ơi tôi muốn tim ngừng đập

Để hóa kiếp sau, hóa vô tri

Để đừng yêu nữa, đừng cố chấp

Đừng cố mua sầu, uống chia ly

Trời ơi tôi chẳng xứng được thương

Buồn tôi lởn vởn tựa đêm sương

Sương đọng tấm thân gầy xơ xác

Hồn tôi chẳng đẹp, chẳng thơm hương

Trời ơi tôi chẳng đáng gì đâu

Chẳng đáng được nhắc nhở đôi câu

Chẳng đáng được yêu thương gì nữa

Chẳng đáng trọc trằn cả đêm thâu

Trời ơi yêu thương sao khổ vậy

Trời ơi thân đây, cả xác đây

Sao không trói đánh, không hành hạ

Mà dập vách hồn mỏng mới xây?

img_0

Leave a Reply