You are currently viewing Tóm tắt sách: “Một nền giáo dục Việt Nam mới” – Thái Phỉ

Tóm tắt sách: “Một nền giáo dục Việt Nam mới” – Thái Phỉ

Hai sự giáo dục ở trên đã không mấy thành công thì giáo dục của xã hội cũng chẳng mấy tích cực. Việc quá bị bó buộc bởi quá khứ Nho học đạo lí khiến cho xã hội nổi lên cái phong trào “vui vẻ trẻ trung”. Vốn với mục đích sống phải thật vui vẻ, thì mới trẻ trung, mới tích cực lao động, làm việc hiệu quả. Ấy vậy đa số những người trẻ lại hiểu sai nghĩa thế nào là vui vẻ trẻ trung, Họ lầm tưởng rằng tuổi trẻ có thể nói hay làm bất cứ cái gì chướng tai gai mắt mà vui đùa, chẳng ai trách móc cả. Họ “sỗ sàng, cấc lấc”, những câu tục tĩu xưa chỉ thấy ở những kẻ vô văn hóa nay lại được những cậu học sinh thốt ra như một câu đùa bình thường, kể cả nơi công cộng. Nhũng câu chuyện họ nói một cách vô tư, mà khiến cho những người lớn nghe được phải ngượng ngùng, đỏ mặt khi nghe thấy. Họ ngang nhiên gọi thầy giáo của mình là “ông này, lão nọ, thằng kia”, hát những câu hát tục tĩu khiến cho những người lớn nghe được phải đỏ mặt. Không chỉ có vậy, lúc bấy giờ đang nổi lên cái văn trào phúng, dùng lời văn vui cười để chế diễu tất thảy cái gì mà cho rằng làm chậm bước tiến của cuộc tiến hóa văn minh, kể cả truyền thống dân tộc. Đáng buồn thay với những bộ óc non nớt của những thanh niên ấy thì đâu thể hiểu hết được những gì đang xảy ra. Họ nghi ngờ tất cả mọi thứ, kể cả những gì thiêng liêng nhất, sinh ra cái “tinh thần chối kệ”, họ trối kệ tất cả từ cái tiếng Tổ Quốc thiêng liêng đến cái bản thân của chính họ; họ không còn tin vào tương lai nữa, họ thấy chán đời, không còn một lí tưởng nào nữa. Việc xã hội đột ngội thay đổi như vậy cúng khiến cho con người ít nhiều cũng thay đổi, họ không còn sùng bái danh nhân nữa mà quay sang sùng bái các tài tử, các ngôi sao của màn bạc hơn là tên và chuyện của những người đã hi sinh vì đất nước này, có lẽ cái tên của một diễn viên còn hấp dẫn đối với họ hơn là cái tên Lý Thường KIệt chẳng hạn. Nói như vậy không có nghĩa là tất cả thanh niên trong xã hội lúc bấy giờ là xấu xa. Họ chẳng qua là nạn nhân của sự thay đổi nhanh chóng của văn hóa, xã hội, khi mà cái đức tính cũ chưa được định hình mà đã phải tiếp xúc với những thứ tệ nạn, suy đồi của xã hội phương tây du nhập vào. Chính bản thân những thế hệ thanh niên đó đã vô tình rơi vào vòng xoáy cám dỗ của rượu, thuốc phiện và cả xác thịt.

Leave a Reply